10 năm còn chi…
Thơ đề lá thắm
Ngàn dặm xa xôi
Thương em, một thoáng bùi ngùi
Chung cảnh ngộ
Nước mất 10 năm
Sầu sâu đáy mộ
Nghe trăng khuya sóng vỗ khẽ rùng mình
Lưng đồi mây tụ bỗng rung rinh
Gió ớn lạnh thình lình đổi hướng
Và tinh tú
Như Tình yêu Vô cùng Vô lượng
Hờn Ngân Hà mắt nháy suốt đêm thâu
Yên thôi, bia nặng khắc nỗi sầu…
Chớ thời gian đâu
Ngày em đi đôi tám
Bứt sơn khê để mất mối tình đầu
10 năm rồi mắt biếc gởi nơi đâu?
Mà héo hon
Mỏi mòn…
Hoa trôi? Bến đậu?...
Còn không gian đâu
Phải hẻm sâu
Điểm màu bông giấy
Tím rưng rưng ôm lấy chân trời?
10 năm rồi thương nhớ cũ chưa vơi
Nắng sớm mưa chiều
Nỗi mong nỗi đợi.
Buổi nhỏ tình yêu
Cũng giống như mưa chiều nắng sớm
Đến rồi đi, rơm rớm vết thương lòng
Đày tim nhỏ trong vòng quỷ đạo
Và, có không em hố thẳm ai đào?
Nâng niu lá thắm
Gởi lại về em
Qua đây cũng 10 năm máu ứa ruột mềm
Không gian đó
Với thời gian nhạc đệm
Ru tuổi xanh đếm bỏ từng ngày
Buồn của em
Ai biết, ai hay?...
(Bờ Địa Trung Hải.
Mưa ngâu tháng 7/85)
_____________________________________________________________
Báo đăng:
- Các báo Việt của người tị nạn Cộng Sản ở Âu Châu, những năm 87-88