Ai thắng ai?
Bản thân vốn trói gà không chặt
Chỉ có đũm bút chì
Tôi giữ chắc trong tay làm vũ khí
Bảo vệ Công bằng Sự thật
Và tấn công sào huyệt thành trì
Cộng đảng Việt gian hồ đồ hung ác
Mai phục trong cổ mộ tên Mác đồ điên
Theo đóm ăn tàn
Nhiễu nhương thiên hạ…
Tôi viết cho những người nằm xuống
Cho những mảnh đời cơ cực lầm than
Giành lại Tự Do
Cho tôi cho bạn
Cùng u đầu sứt trán
Để thấy hôm nay Cộng sản tan hàng…
Này là Ba Lan
Nowa Huta
Dừng bước
Coi tượng Lénine kềnh càng cao mười thước
Bị công nhân nổi sùng phóng cước đạp ngả chơi
Băng Bá Linh
Coi biển người hồ hởi
Phá tường ngăn, bới gạch tặng người yêu
Đến Bulgarie
Nghe Petar kể khổ hơi nhiều
Sofia đói, nợ lút đầu không trả nổi…
(Mới biết tư bản quay lưng đâu chỉ lỗi ở Linh)
Ngược đất Hung
Rùng mình coi đốt lửa
Mấy bữa liền khét lẹt thẻ đảng viên…
Giận tím mặt
Lỗ Ma ni đay nghiến:
Đứa nào đồng chí thì theo Ceausescu
Lảng vảng trèo, bu… coi chừng mất mạng
Xê xế đó
Lituanie búa liềm bay tứ tán
Liệu dang ra, láng cháng đụng què giò…
« Cộng hoà Nhân dân »
Loại quán vũ lò cò
Từ nay vắng khách
Buồn xo
Sụp tiệm.
Cộng sản chúng tan hàng
Lần nầy thôi, dứt điểm
Nhưng nghe sao có chút buồn buồn
Vắng Conductator, Génie des Carpates
Danube Pensée
Cũng như mai nầy xa « đỉnh cao trí tuệ »
Hẳn là nhơ nhớ ngẩn ngơ
Như Đông đức đánh rơi tám bậc « cấp cao đầy tớ »
Họ đi đường tự vận
Bỏ Kohner một mình lận đận trần gian,
Theo Mác Lê về vội suối vàng…
Lại cũng thương cho Nữ Hoàng Anh quốc
Lỡ tặng huân chương
Giờ biết đòi ai?
Lại cũng buồn giùm Thái Lan, Vương quốc Bỉ
Thảm đỏ trải đường vẽ đẹp lối đi
Tô sậm thêm màu cho quỷ
Trót lỡ lầm, giờ biết nói năng chi…
Thôi thôi, còn nhắc làm gì
Đám Cộng sản hoạt đầu Pháp, Ý
Núp bóng dựa hơi Nga sô đồng chí
Bấy lâu quậy phá chính trường
Đất nát như tương
Chỉ mưu cướp ghế
Để ăn trên ngồi trước
Giờ đây xuống nước
Đứa chối bay, đứa gục mặt cúi đầu…
Tội nghiệp Cộng sản Cu ba
Việt nam, Bắc kinh, Bình nhưỡng
Ngơ ngác, thất thần
Không biết thân phận mình rồi sẽ về đâu…
Ai thắng ai?
Khỏi phải mất công viết nữa thêm dài.
(Mùa Xuân 1990)