Anh về…
Tiếc thương anh Phan Công Minh
Phân ưu cùng chị CTTNT Hồng và tang quyến.
Phương Hà
Và gia-đình & LTH
Trời mưa ướt áo anh rồi
Mưa sông Hương, mưa núi Ngự
lạnh đồi Tiên Sa
35 năm đất khách tình nhà
Quê hương còn đó anh đà lãng du.
Mưa mịt mù
Lạnh Paris
Xé lòng kẻ ở, người đi không về
Chao ôi, lưu niệm bộn bề
Một đời anh gánh nặng nề thương yêu…
Trăm năm mặn muối cay gừng
Hột rơi đau nhức, hột ngừng xót xa
Tưởng chừng như mới đêm qua
Một vì sao rụng nhẹ sa lưng trời.
Anh ơi... anh hởi! anh ơi
Phải chi anh đợi... một nơi, đi cùng
Tình đầu nhất nguyện thủy chung
Bẽ bàng sông nước mịt mùng từ đây
Rời phương Đông qua phương Tây
Ngồi đây mà ngó chân mây bồng bềnh
Câu kinh tiếng kệ lênh đênh
Không không có có buồn tênh cõi trần...
Coi kìa, ngọn nến phân vân
Nửa thương tiếc, nửa gọi vần thơ non
Chung qui bởi sự mất còn
Bàn tay Tạo-hóa dấu son điểm rồi...
Paris, đêm vĩnh biệt
21.07.2007