BẠN
Ba đêm chong đèn
Viết thư cho bạn
Giấy thời có hạn
Mà sao chữ cứ tuôn tràn?
Từ chung một kiếp lang thang
Tâm tình với bạn kể ngàn tờ thư
Ngồi đây xé nát tâm tư
Mỗi người một mảnh mà như chưa vừa…
Thư về, bạn hỏi về đâu?
- Về đâu bến mát sông sâu thì về,
Nhớ quê thương mẹ trăm bề
Hành trang nửa mảnh trăng thề ngày xưa
Biển Đông sớm nắng chiều mưa
Làm thân cô lữ đong đưa nỗi sầu
Mai nầy bến lạnh sông sâu
Mây giăng đầu núi tìm đâu ân tình
Ra đi, còn nửa thân mình.
(Trại tị nạn Nam Dương 79)
Báo đăng: Không. Chỉ gởi cho bạn.