Bataan…


Mai nầy em đi
Lao xao biển gọi
Lang thang mây trắng lưng trời
Ghé nơi nào cũng hỏi
- Em tôi đâu rồi?
Núi mắc sầu không nói
Ngẩn ngơ bảy ngàn hải đảo đất Phi

Tiễn em đi
Bataan buồn biết mấy
Trại hoang vu
Hương áo xiêm chiều qua thoáng dậy
Trăng lặn nước đầy
Em đi rồi Thơ thương nhớ gởi ai đây…?

Hãy để em đi
Thôi đừng buồn chi
Pasay phố thị!
Thân gái đường xa định cư xứ lạ
Dư vị cuộc tình em để lại Bataan

Bataan có biết không?
Duyên là nợ
Là nhớ thương quay quắt chất chồng.



(Tháng 4.1990)
Mục Lục