Bó hoa cho bé

Gởi theo chị em Bích Trâm.Tuần 21.

Nắng đổ vàng
Rộn ràng đơm hoa cúc
Ngắt một chùm…  nhớ lúc bé ra đi
Tanjung Pinang
Trăng đau gọi biển thầm thì:
- Tội tình chi?  - Sao bỏ Nước?
Mẹ tha con - bước đời 3 tháng rưỡi -
Sóng động trời gầm như tức tuởi
Thổi con tàu bèo bọt tấp Sê Bông
Hải đảo Sê Bông đứa ẵm đứa bồng
Thoi thóp ngất ngư im lìm thân bất động
Tám đêm ngày bão nựng dọc biển Đông

Này đây, mấy nụ hoa hồng
Cho bé
Nhẹ tay cầm, khéo nhé kẻo gai đâm
Trời Nam dương đêm sương ướt ngày nắng hầm
Trại Ungat trưa hè lưng ướt đẫm
Trán u minh hâm hấp rịn mồ hôi
Tưởng đâu - ôi thôi - bé bỏ cuộc mất rồi
Bỏ nẻo lưu vong bi hùng gai góc
Nhưng mắt rực mừng, thay vì mắt khóc
Một cánh bèo lăn lóc may còn đây
Một cánh bèo vớt vội khỏi vũng lầy
Từ đó
Bé về trời Tây, lây lất
Chập chững theo đời, chất ngất yêu thương

Coi kìa, mấy bụi uất kim hương
Màu hường vương giả
Màu êm ả để tô hồng thêm đôi má
Tuổi ngọc ngà, tuổi chúm chím nụ cười duyên
Tay trong tay, em nhỏ mẹ hiền
Tưởng qua rồi những triền miên bất trắc
Nhưng không.  Giữa mùa đông khe khắt
Định mệnh bất ngờ chụp bắt bé đi…
Sanh ký tử qui
Liền em liền chị
Đi…  không một lời từ biệt
Đi…  một nơi xa hơn.  Thật xa
Bình yên miên viễn…

Gởi bó hoa nầy, tiếc thương không kể xiết
Từng cánh vui buồn bé rãi đẹp lối đi…



(Vương quốc Bỉ 18.3.89)


Lời cảm tạ của tác giả: Cùng với lòng tri ân sâu xa, xin kính gởi đến quý thân bằng, quyến thuộc, báo chí, độc giả, khắp nơi xa gần - đã niệm tình chia xẻ đau buồn với tác giả và gia đình trong biến cố bi thương nầy. (Bruxelles, 18.3.1989)
Mục Lục