Bức tường Bá Linh
(Xuyên thủng đêm 9.11.89)
Em gục xuống là điều phải lẽ
Bởi dối gian có tồn tại bao giờ
Hai mươi tám năm cuộc đời quá trẻ
Số phận nầy chung cuộc một vết nhơ
Bởi có em nên tình qua dang dở
Bỏ quê hương làm một kẻ lang thang
Em đứng đó để phân ly chồng vợ
Cha xa con và cốt nhục tương tàn
Em đứng đó bức tường tù ngục
Gợi niềm đau ô nhục cho thế gian
Dưới chân em bao người ngã gục
Sau lưng em một vùng đất kinh hoàng
Ngủ yên đi, thôi chào em vĩnh biệt
Trả màu xanh cây lá hết thở than
Trả lững lờ cho giòng Spree muôn thuở
Thủ thỉ thầm thì, mộng mị gã làm thơ
Em nằm xuống đời lên hương trở lại
Cho qua về chắp nối mụn tình xưa
Nắng sớm đong đưa chiều mưa hương lửa
Mối tình đầu trót lựa chọn: Việt Nam
________________________________________________
Báo đăng:
- Vì nước (Bỉ)
- Thân ái (Rome)
- Diên Hồng 26692,
- Thông tin