Cảm thông
(Suis l’amour, l’amour fuit
Fuis l’amour, l’amour suit)
Ai đâu trao gánh quan hà
Gặp sông thấy nước ngỡ là cố nhân
Để rồi thao thức bâng khuâng
Hương da dậy, tóc chảy quầng, gọi thơ…
Biết mà!.. thân tự khổ thân
Thơ ray rức chịu chung phần nhớ thương
Nợ giai nhân, nợ vô thường
Làm sao quên được nửa đường nụ hôn.
Khi yêu đánh mất nửa hồn
Nửa kia còn lại bồn chồn ngẩn ngơ
Yêu thương nào phải dại khờ
Bằng như duyên số xin chờ kiếp sau…
(Trên đường đến Houston với Ly Ngọc, 04.10.07)