Carolina
Xa lộ đèn vàng
Dẫn anh ra biên giới
Trăng 16 ngọt ngào đứng đợi
Dắt anh về lũng cũ thăm em
Mười hai năm lưu lạc
Trăng xưa nay trải bên thềm
Tình xưa gặp lại tay mềm đan nhau
Nhìn trăng 16 mà đau
Hương thanh tân - mấy nhịp cầu - tưởng quên
Tay lùa tóc níu nghe rên
Mạ non hay má vờn bên ruộng đồng?
Nhà anh xưa cạnh con sông
Ra nghe nước chảy theo dòng tưởng say
Nào ngờ thế cuộc đổi thay
Chân trời góc biển đắng cay chuyện đời
ù
Em ạ
Thôi đừng bịn rịn…
Rồi ra cũng lại chia tay
Cám ơn đuôi mắt tối nay
Theo về cuối ngõ chân mây chiều tà
Nụ hôn rạch nát khoảnh da
Mai về xứ bạn nhú ra thơ tình
Nhà em ở cách hành tinh
Biết làm sao gởi thơ mình cho em
Trăng đâu mà trải bên thềm?
ù
Trăng 16 chòng chành sắp ngã
Hối anh về, đêm đã sang canh
Lối cũ vắng tanh
Cổng rào biên giới
Xa lộ đèn vàng đang đợi
Trả anh về căn gác nhỏ chiều qua
Mực đọng dư ba. Bút mềm trăn trở
Carolina
Chút tình dang dở
Carolina…
Em ơi, em ở đâu rồi?
(Xa lộ 19)