Christina

Trong tay nàng đêm qua tôi lặn hụp
Sóng trường giang nụ hoa trôi đôi búp
Hồn ngất ngư mặc đất sụp trời nghiêng
Nàng lôi tôi từ đáy vực Ưu phiền
Tôi vùng dậy níu chân nàng quyết liệt
Yêu hay không?  Tôi không biết
Tôi nói thiệt:  - Không biết!
Nhưng đôi chân tròn ngọc khuyết
Buông ra sẽ hối tiếc đến trăm năm
Đê mê ngây ngất chỗ ăn nằm
Hớp cổ nâng cằm lên đắm đuối
Bờ tóc hườm sợi co sợi duỗi
Quấn tay run say đuổi tận hồ xanh
Ở đó gặp thiên thanh màu mắt biếc
Mi diễm tuyệt dựng rào cho mắt liếc
Suối đồi đây cũng cây lá lâng lâng
Chẳng đặng đừng tôi đành quyết liệt
Xin nàng uống cạn mấy đường môi
Nàng ừ cho, tôi đánh mất cả đâu rồi
Không gian lẫn thời gian nông nổi


Hương da ngà phà qua tôi nóng hổi
Sục sôi rồi ngàn độ những yêu mê
Bứt tháo tung nút thắt với khuy thề
Nàng lễ mễ rượu đào dâng chén ngọc
Rượu ửng vàng bởi ngâm trong suối tóc
Hực bình minh óng ả như chân tơ
Tôi tham lam hôn hít đến say mờ
Giao trọn nàng thân xác lẫn hồn thơ
Mặc nàng nâng niu chiều chuộng


Nhận ân sủng lặng người nàng quỳ xuống
Tấu ơn dày Thần Cupidon
Xin mũi tên xuyên ngực tử đồng
Cho cả hai cùng chết
Bằng đường tình qua hết mấy hành tinh
Không cần chi đậu lại
Theo đường tình đưa nhau bay, bay mãi
Làm đôi sao Trống Mái cuối Thiên Hà
Đêm đêm buồn xẹt xuống ghẹo Sao Sa

Christina!...  Christina…





(10.1.1988)

Mục Lục