Chuyện Cộng sản
Hồi mới tới
Tôi kể chuyện Cộng sản Nước tôi
Em không tin
Nay biến cố Roumanie sửng sốt em nhìn
Đỏ mặt mím môi kêu trời ơi đất hỡi
Trợn mắt nghiến răng em đào em bới
Nào vợ chồng Ceausescu quỷ ám
Nào Securitate bầy kên kên
Để rồi nước mắt trào lên
Hết thốt nên lời…
Em bé ơi
Đó là mới khổ đau nhìn thấy
Còn như bọn qua đây
Vảy tróc vi trầy
Suýt tán mạng trong vũng lầy hung ác
Cộng sản Việt Nam
- Tập đoàn khát máu không tim -
Đến phải bỏ Quê hương Đất Nước đi tìm
Chút Tự Do nơi chân trời xa lắc…
Em ơi, thôi đừng thắc mắc
Hai vạn thi hài trói chặt chôn chung
Giữa tết Mậu Thân 1968
Gấp trăm lần thê thảm
So đồng cảnh ngộ Timisoara…
Bớt xuýt xoa
Bucarest với vài đổ vỡ
Mấy tàn cây sướt mướt
Một mảng tường long
Dăm nếp cửa bong cháy xém đen mờ
Sao bằng Quảng trị san ra bình địa
Một thành phố tan hoang
Đá toát mồ hôi
Một Cổ Thành bôi tên bên dòng Thạch Hãn…
Khoan em, đừng hốt hoảng
Nỗi thiếu ăn thiếu mặc Lỗ Ma ni
Bởi hơn 40 năm Cộng sản trị vì
Đồng bào của qua vẫn còn cứ đói
Bụng ỏng đít teo
Xích xiềng vẫn đeo theo cột trói
Miệng bịt mồm bưng vì cấm nói
Chỉ đợi vùng lên giẫm nát bạo tàn…
Thôi em, đừng thút thít
Số phận hẩm hiu trẻ nít hằng hà
Có mẹ cha vẫn làm cô nhi bất đắc dĩ
Để đảng bán đi
Làm con nuôi ngoài nước
Hoặc để mai đây lớn lên làm bia đỡ đạn
Cho lũ ác gian
Giống y nhi đồng Việt nam quàng khăn đỏ
Cộng sản ngu sĩ cuồng vọng « trồng người »…
Là như thế đó… và như thế đó
Tội nghiệp em tôi bé nhỏ
Giờ đây mới mở mắt ngó quanh
Mi chớp chớp màu mắt xanh như ngọc
Biết khóc rồi thiên hạ bớt lầm than
Bi kịch câm đến lúc phải hạ màn.
(Sau biến cố Roumanie, Tháng giêng 1990)