Có đến-có đi...

Đất niềm nở, trời xanh âu yếm ngó
Gối chăn đời ủ ấm một hành tinh
Đường dương thế làm đau đôi gót nhỏ
Chần chờ chi cho lạc ngõ ân tình

Vườn hoa trần tục ngạt ngào hoa hương sắc
Vài đóa thôi ôm chặt với hành trang
Tim, hoa tím, tìm gặp nhau tương đắc
Ngày ra đi không cảm thấy ngỡ ngàng

Rồi mắt nhắm tay buông hồn thư giản
Bởi bạn vàng thương thiết gởi mang theo
Mà từ lâu mình cứ tưởng mình nghèo
Tình tri kỷ tri âm giàu vô hạn...

Nhưng, giờ thì... sorry, từ giã bạn
Cuối chiều tà chạng vạng phải chia tay
Chúc đêm nay mọi người say giấc điệp
Mai tốt trời tôi níu đám mây bay
Quá giang về Vĩnh Hằng, không chướng ngiệp
Không oan gia, cũng chẳng luận trẻ già

Thay “vĩnh biệt” bằng “au revoir”
Bạn ạ!

Cười chia tay... Khỏi trầm mặc phiền hà.
Bruxelles, 11.12.2013
Mục Lục