Cố Nhân
Ví biết đường xa đôi vai nhỏ
Mang nặng mà chi chuyện bến, sông
Đã quyết dấn thân đời phiêu bạt
Cầm như giờ phỉ chí tang bồng
Nợ nước thù nhà chưa trả được
Ân tình một dạo hẳn phôi pha?
Tóc xanh thoáng đã pha màu tuyết
Gót mỏi tay buông bóng xế tà…
Đêm đêm trở giấc đèn mờ tỏ
Thấm thía dòng đời thuở lao đao
Bạn ơi, quán nhỏ lưng đồi gió
Lội ngược nguồn xưa, ngõ trúc đào.
(Ottawa, 5.1.2002)
________________________________________________
Báo đăng: Không nhớ