Cuối đường
(Chặng sau cùng II)
Đập vỡ ly quên đi thời xất bất
Chia tay thường nhức nhối thuở đắng cay
Chốn phàm tục vai còn đeo tất bật
Sa mù vây lây lất nợ qua ngày
Nếp sống cũ quen hơi như tình cũ
Chiều ly thân nghe lạnh, chiếu hoang giường
Đêm về chậm, buồn dâng cơn nước lũ
Nhìn cố nhân khuất ngõ vẫn còn thương
Chừ trở lại từ đầu khi măng nhú
Cầm tháng năm một nắng những hai sương
Ngồi nhắm mắt đợi về cùng tinh tú
Dầu vấn vương bịn rịn cõi vô thường
Ở trên cao đêm đêm sao máy mắt
Tìm hành tinh thuở chua ngọt tình đời
Vết thương cũ một thời vùng đau thắt
Lìa Ngân-Hà bật gọi: Cố nhân ơi...!
Vương Quốc Bỉ, 29.01.2016