Đẩy con xuống biển
(Viết cho Song Điền, con trai thương mến của Ba
Vượt biển năm 14 tuổi. Trôi tấp về Canada...)
Đi, đi con!... đừng ngó lại
Cũng đừng sợ hãi
Dầu biển Đông đang sục sôi gầm thét
Dầu tha phương thân bé bỏng có lạc loài
Cũng đừng để lệ tràn khoé mắt
Vì chia tay nào không ruột thắt gan bào
Nhớ thương nào chẳng gặp lại lúc chiêm bao…
Con lớn chi mau quá
Trong chế độ ngục tù
Ôi, trăng sao kết tụ
Trên vùng đất tha ma
Chập chờn tay mười ngón
Quyến luyến vạn âm ba
Tinh hoa đâu phải để
Cung phụng lũ gian tà...?
Đành vậy thôi... Hãy lao mình xuống biển
Phó thân cho bão táp phong ba
Mạng giao cho trùng dương biển cả
May chi sống còn
Thì nợ Nước thù nhà con nhớ trả
Xích xiềng, bạo ngược… hãy đập tan!
Cầu ơn Trên
Xin Trời Phật độ bình an...
Mây đen buồn lệ mưa rơi tầm tã
Đêm xuống rồi. Thuyền nhỏ đã ra khơi.
Âm thầm. Mất hút
Nuốt thương đau...
(Cửa biển Mỏ-ó, tháng 11.1978)
________________________________________________
Báo đăng:
- Rạng Đông Thi Tập I;
- Hồng Diệp Thi xã Tokyo (Japan) 1980
- VNTP 11.3.80
- và các báo người Việt tị nạn CS