Đò dọc
KOBIG
Dòng bích thủy đôi bờ sông duyên nợ
Tay chèo non nín thở chui gậm cầu
Phút bỡ ngỡ nhìn bãi dâu cồn lỡ
Sa mù che lạch cạn dấu vũng sâu
Đường dương thế tưởng đâu chờ bỏ cuộc
Chợt bùng dâu ánh đuốc lập lòe reo
Bước cao thấp đôi chân trần đau buốt
Mắt HUYỀN-TRÂN sầu muộn lún truông đèo…
Vua Chiêm ngự thuyền rồng treo sính lễ
Sông Thu-Bồn nhấp nháy đón giai nhân
Châu Ô, Lý cúi mình ôm gót ngọc
Bước kiêu sa Công Chúa đẹp vô ngần
Trồng duyên nợ CHẾ MÂN hôn mái tóc
Hương thanh tân thổi dọc tận Mỹ-Sơn
Đêm Đài Điện chảy dài ơn mưa móc
Mảng xiêm y cào cựa vẫn chưa sờn
Thua chăn gối vua Chiêm đành tử trận
Huyền Trân đòi tị nạn, qua Paris
Ân tình cũ Trần Khắc Chung tuân lệnh
Gò lưng còm khập khểnh leo Eiffel…
Trời tự do, nghe Bruxelles cù rủ
Nối vòng tay cao tốc rọc đường rầy
Đôi uyên ương choàng tay ôm tri kỷ
Biểu dẹp đi trò viết lách... u mê
Sẵn gặp đây xóc nách , kéo mi về
Triều Đại-Việt với Thăng Long thành cũ...
Đùa như rứa, coi chừng nhe, quá đủ
Gặp đứa khùng nó bật cái dùi cui
Nó thụi nó đạp,
Thơ không biên giới trở về thơ bờ bụi
Hết vui...
EU.2015