Đường dài
Nắng sớm mưa chiều ba lăm năm
Ra đi - từ đó biệt trăng rằm
Tim nghiêng ngày cũ thương còn đọng
Đêm tàn đợi sáng chạm nhằm thơ
Thơ đến thơ đi ai biết được
Ngẫn ngơ nhung nhớ buổi xuân thì
Thủy triều lên xuống từng con nước
Tàn cuộc đau lòng: Tsunami
Ngôn từ huyền hoặc như thành quách
Trăng rụng sao dời ai nói chi
Đất động trời đen đời lau lách
Vùng dậy tay quờ đụng... cách ly
Nhớ thôi, còn biết làm gì
Tim gan một nửa bỏ đi mất rồi
(Vương quốc Bỉ, cuối năm 2011)