Em gái của tôi
...đau lòng vĩnh biệt
Không đại trí
Chẳng hùng tâm
Tự biết từ lâu mình nhút nhát
Cho nên tôi không dám vượt không gian
để rồi nhìn thấy
âm u biến dạng tạ tàng
Trên di hài người em gái nhỏ của tôi ngày trước
Giờ đây
Tuổi tôi không còn để khóc
Tránh thương tiếc ưu phiền trong niềm đau tang tóc
Tạng phủ không đủ còn đề gồng gánh xót xa
Đành thêm một lần trốn chạy
Nhắm mắt ôm đầu
Bay về ngày cũ bao la
Rưng rức hương quê
Với tuổi ấu thơ tươi mát ngọc ngà
Với cha mẹ anh em đậm đà hôm sớm
Với thương yêu hồn nhiên chơn chất...
Cho đến một ngày xất bất xang bang
Đổ vỡ. Nát tan. Cay đắng. Rã hàng.
Cha mẹ chỉ có em con gái
Năm anh em trai xúm lại
Tha hồ thương
Từng cơn từng cơ
Nhung nhớ khôn lường...
Riêng tôi
Trội hơn em hai tuổi
Gần gũi. Thiết tha.
Ngày xưa Mẹ biểu tôi
đưa nôi ru em ngủ
bằng ca dao ngọng nghịu ngọt ngào
nhường nhịn cho em chiếc kẹo củ lang,
tôi vội cõng em
khi em đói sữa ngang tàng
nằm lăn trên sân đất...
Như thế... cứ như thế
Ai bảo làm sao dễ được mà quên
Thì đành
Cõi khác hẹn nhau lại gặp...
Để tôi được đền em chiếc kẹo củ lang
Để hát em nghe từng câu ca dao thừa tự
Đoàn tụ như xưa
Vứt bỏ sau lưng chìm nổi nát tan
Trả lại yên vui cho
Người em gái nhỏ
Hờn giỗi ngang tàng
Nhưng nói thì như vậy
Khi nghe tin em đi rồi
Tôi bỗng vụt bùng đau xót xốn xang.
Vương quốc Bỉ, cho ngày 03.07.2013
14h25, nhằm 26 th.5 Quý Tỵ