Hai Con Chim Nhỏ Bay Rồi
Vĩnh biệt Trâm, Nhi hai cháu
Không!
Tôi không tin
Tôi không tin có điều kinh khiếp đó
Điều hai đứa cháu ngoại nhỏ
Rủ nhau một lần cùng vội vã bỏ ra đi
Hai con chim non ríu ra ríu rít
Đâu đã biết gì
Làm sao thoáng chốc bứt rời cả cha lẫn mẹ?
Không!
Tôi chưa tin
Tôi chưa tin có điều cực kỳ đau đớn đó
Làm sao hai cháu của tôi có thể bỏ
Nửa chừng buổi múa chiều nay
Bỏ bạn bè cuối tuần chờ đợi
Chắp cánh non phơi phới chín từng trời?
Không!
Tôi khó tin
Tôi khó tin có điều phi lý đó
Trên bàn kia hai chiếc cặp xinh xinh còn bỏ ngỏ
Nào sách, nào vở
Lẫn chì màu cây xanh cây đỏ
Cùng mớ đồ chơi xó tủ gậm giường
Mai mốt đây ai mang cặp đến trường
Không hai cháu, ai làm sao thay thế được?
Rồi không biết
Tôi chạy, tôi đi, hay tôi bước
Đường không xa sao sông nước đò giang
Hào hễn tới nơi, mắt rách hai hàng
Bủn rủn kinh hoàng. Tôi chết điếng…
Hai bé nằm kia
Thôi lên tiếng
Thôi cười đùa, thôi nũng nịu: ông… ông
Hai bé nằm kia
Tóc đan nhau. Im lìm giấc ngủ
Môi bình an
Mắt nai tơ vừa đủ khép ơ hờ
Mặt kề nhau hà chung hơi thở
Tay nhỏ chuyền, chị đỡ em ôm
Mai sớm đầu hôm
Đâu ngờ tử biệt…
Ai ngờ vĩnh biệt, cháu ơi…
Hai con chim nhỏ
Giờ bay nơi đâu?
Để thương để nhớ, để sầu
Để đau buồn khoét rộng khắc sâu
Nát tim người ở lại
Hai con chim nhỏ
Giờ đậu nơi đâu?
Ngoài kia mưa nặng đổ mau
Về đây với mẹ
Lại gần đây ông cháu mình thì thầm, thỏ thẻ
Cháu thương ơi…
Sao dại khờ bỏ cha mẹ, cháu đi đâu?...
(Bruxelles, ngày 20 tháng giêng Kỷ Tỵ - 25.2.89 - đêm đầu tử biệt)