Lá rừng
Trở lại thăm đây lá
Lần nầy thôi, từ giã
Lỡ thương rồi để bụng
Cho tình mình thủy chung
Lá lơ lửng trên cao
Cười gió ngàn nghiêng ngả
Tôi rừng thơ thoáng dạo
Gặp muộn giữa chiều tà
Lá nói cười rúc rích
Ngang dọc chuyện trời mây
Tôi ngậm ngùi tâm sự
Kể chuyện đời đắng cay
Tôi cảm lá nhởn nhơ
Lạc lõng giữa rừng thơ
Lá thấy tôi đọa đày
Hôn chiều theo gió bay
Bởi vì lá là lá
Còn tôi vẫn là tôi
Gặp nhau mình thương vội
Quên mất chuyện quan hà
Lá dính cao một chỗ
Tôi lãng tử tà tà
Hai đứa đều có khổ
Nhưng đều không nói ra
Bởi cùng ngại đường xa
Liệu rồi đi có tới?
Lỡ thêm một lần ngã
Thêm đau lá tơi bời
Tôi không phải bạc tình
Nhưng đường dài vô định
Đừng buồn nha, ở lại!
Thương mãi… lá biết rồi
Tôi vẫn tôi lưu lạc
Em là lá xanh màu
Tôi sợ đời đen bạc
Em trở vàng sang thu…
(Mùa Thu 1987)
__________________________________________________
Báo đăng: Có đăng, quên ghi, không nhớ.