Lỡ bước phiền thơ
PH thuật
Gởi lại Mthu, TrHận, LTh
Em là gái từ đèo heo hút gió
Dòm bình nguyên sông nước lượn quanh co
Chợt một sớm hé rèm thơ mơ ước
Băng đồng xanh lần bước biển hẹn hò
Em vén váy gót mòn thơm muối mặn
Ngập ngừng cân nặng nợ hơn hờn duyên
Bụm hôn gió tạ từ đồi thầm lặng
Chiều gởi thân em cụng biển bao la
Nhè ưng… nhưng te tua buồn chi lạ
Nào có đâu hào kiệt đợi thuyền quyên
Vẽ vênh váo vòm trời kiêu kẻ cả
Sóng khỏa thân lơi lả cọ be thuyền
Nhơn ngải trước khôi nguyên còn cay mắt
Thà đợi đây hiu hắt nhắc nguồn xa
Gọi mây đưa mưa sa về đèo cũ
Đường dương thế loanh quoanh chừng đã đủ
Xòe bàn tay em đếm: một, hai, ba
Rời bờ bụi thơ bước ra đã lỡ
Thương thì tha ai nỡ ghẹo, phiền hà
Đời mà anh: thôi bận bịu à nha
Méo miệng cười... ha ha ha
Còn đẹp.
Nguyệt giang tri kỷ, Thi cầm tri âm
Vương quốc Bỉ, đầu đông 2015