Mẹ tôi (I)
Trên giàn thang cao ngất
Nghe tin mẹ từ trần
Rụng rời tay lật bật
Bụi sơn trắng xoá đảo quầng…
Mẹ ôi, mẹ…
Mẹ bỏ con thiệt rồi sao?
Chẳng chờ con trở lại
Như giao ước buổi nào.
Mẹ ôi, mẹ
Mẹ bỏ con thiệt rồi sao
Theo đường mây nhẹ bước
Biết tìm mẹ nơi mô?
Mẹ ôi, mẹ
Mẹ bỏ con thiệt rồi sao
Giờ thiên thu mẹ có nuối
Ruột đau hoài có nguôi?
Mẹ ôi, mẹ
Mẹ bỏ con thiệt rồi sao
Ai đâu vuốt mắt mẹ
Lệ biệt ly khỏi trào…
Thôi…, mẹ đi thiệt rồi
Xương khô về đất lạnh
Tiễn linh gió đồng nội
Canh mộ mây xây thành.
Mẹ tôi đi thiệt rồi
Đây con sầu vong quốc
Thương mẹ nằm khóc ngất
Nhớ mẹ buồn bao thôi…
Bên nay trời
Phục tang mẹ thiếu khăn sô
Không cơm đầu quả trứng
Trào thơ ra khóc mẹ
Ruột đau dặm hải hồ.
Mẹ ôi, mẹ
Bốn lạy phù du
Vọng về vong linh mẹ
Con không khấn vĩnh biệt ngàn thu.
Mẹ, mẹ ôi…
(Đại tang 4.7.1983, nhằm 24.5 Quý Hợi)
________________________________________________
Báo đăng:
- Vì Nước số 16,
- Dân Chúa Âu Châu
- Bản tin tị nạn
- Tiếng gọi đàn
- Viên giác #88