Nghe đàn mười sáu

Với niềm tri ân Bà Ngọc Thanh
Giáo sư trường Quốc Gia Âm Nhạc - Sài Gòn

Nghe đàn thập lục
Lững thững bước em
Tuyết hoa bay lượn bên thềm
Mắt huyền thăm thẳm
Tóc buồn óng ả suối đêm
Không gian xuống thấp êm đềm
Thời gian đọng nửa hư nửa thực
Tình phương Đông bỗng vừa sực thức
Đàn theo tay em dạo Lý Tình Tang…

Tình là tình, tình tang
Hồn hôn mê
Còn lại tiếng tơ vàng
Trong
Đục
Khúc buồn
Khúc vui rộn rã
Thẩn thờ em thả nhạc tình tang

Nhạc mơ màng bứt rứt xốn xang
Bén gót Huyền Trân qua Chiêm Quốc
Người Công Chúa sắc tài, duyên lận đận
Chết đi rồi để lại bản tình ca
Xót xa
Hờn duyên tủi phận
Nữ nhi sao gánh chuyện sơn hà

Tang, tang tích, tang tang
Khúc ly ca
Phượng Hoàng - đau nhức một đời hoa
Về với Chiêm vương… ôi, nhớ Nước thương nhà.

                                  ù

Tang, tang tang
Rưng rức hồ xang diễm tuyệt
Tang, tang tích
Chơi vơi buồn xự cống thiết tha
Cung bậc âm ba
Rạch xé da ngà
Tóc bối rối tóc vờn cánh phượng
Cung oán, cung thương
Thao thức những đêm trường
Ghì nghe ngón vuốt
Nuốt nghẹn ngón đan
Ngón rung ngón nhấn
Ngón chận mưa sa
Ngón bấm ngập nợ Nước thù nhà…
Ô kìa,
Mười sáu con nhạn oan gia
Vương tơ tới thác chưa già.


               ù


Ú liếu, liếu cống xê
Nhạc về trên quê cũ
Dạ lý bay hay tóc ủ Nam-Bình
Đêm Hương Giang chiều núi Ngự
Giữa Đế kinh
Ai đưa hò Mái đẩy
Thương cung tần ai lẩy khúc Nam ai
Nghe đời trôi mắt ứa rụng nhung hài…
Lách cách
Phách song lan
Điểm nhịp bước chân chàng
Xuôi Lục tỉnh nghe Hoài lang Vọng cổ
32 trường canh nước trăng khuya lồ lộ
Tình nhạc thơ ai phổ khiến tơ chùng

Bến Lức Long An
Đồng Nai Gia Định
A li hò lờ…
Giặc vào vẫn trọn thủy chung
Như sông như nước trùng phùng

Hò, là hò lờ… a li
Lý chi cho sáo sang sông
Ơn cha mẹ nghĩa vợ chồng sáo ơi…
Buông đàn hái nạm mùng tơi
Ngựa Ô ai lý để rơi móng vàng
Thu Hồ giây búng tang tang
Hò xang xự cống, cống xê xang hồ.

                     ù

Giây vàng lại rủ rê mơ
Lạc Âm Thiều gợn, sóng tơ Nghê Thường
Một đêm trăng sáng, vua Đường
Say Dương phi gái má hường, say trăng
Dắt nhau lên tận Sông Hằng
Dìu cung cầm nguyệt lướt bằng vũ y
Thôi… về trần tục mà chi
Tình thơ lơ lững sá gì bon chen
Trăng suông cũng đủ thay đèn
Ngựa xe phù phiếm đđen làm gì
Ô hay!  sao rượu hờn ly?
Mà thôi… thôi vậy, nói chi thêm buồn
Giặc vào bỏ Nước tay buông
Ngón ngừng hơi nhạc còn run run hoài

Say đàn thập lục
Nghiêng ngữa bước em
Tuyết hoa ngủ thiếp bên thềm
Hừng đông ôi chậm lại
Kẻo trưa chiều thương tiếc bóng đêm
Hương thơ phấn nhạc êm đềm…




(Bruxelles, Đông 89.  Thương về Tiểu Ngọc)



___________________________________________
Báo đăng: Không nhớ… Có gởi Bà Phương Oanh Paris.
Mục Lục