Nữ Thần APHRODITE
Je chanterai la belle Aphrodite (Homère)
Dừng Athènes chợt thấy mình tóc bạc
Xế chiều rồi còn lưu lạc lang bang
Lặn lội về đây… xa tắp ngút ngàn
Thăm Aphrodite của Tình yêu bất tử
Giữa khoảnh không gian thăng trầm lịch sử
Mấy ngàn năm… ừ, nghĩa lý chi đâu
Dửng dưng bên núi khổ với mây sầu
Vẫn tươi tắn tấm dung nhan kiều mị
Thuở lập địa đâu có phấn son
Tô hoa điểm nhụy
Bình dị cực kỳ vài nếp xiêm y
Kiêu sa tuyệt mỹ
Thần hớp hồn kim cổ tu mi
Bao ngàn năm sau trước
Vương gót son như con nước hướng trăng rằm
Đêm nay về đây
Mượn bambas ngà ngà vung đôi xị
Trước Nữ Thần riu ríu vội sụp quỳ
Mảnh tình thừa vạn kỷ xin ban cho
Không nhỏ to. Không vội vã
Chỉ dặn dò:
- Nàng biết đó, tôi mới là chết trước
Chút nhục thể buồn phiền nổi trôi theo vận Nước
Đã dư thừa… Aphrodite Nữ Thần ôi!
Bước xuống đi thôi
Giúp tôi
Cậy phụ thân, Thần Zeus
Sấm sét ra tay xé nửa mặt trời
Gọi Arès - anh nàng - mời cùng trợ chiến
Thỉnh cho bằng được Poséidon quậy tung bốn biển
Và Héphaïtos - cậu Thần em ngàn đời nổi tiếng
Đốt lửa nung chơi vũ trụ càn khôn
Đâu lưng nhau đánh một trận mất còn
Diệt kỳ tận búa liềm quân ngụy đỏ…
Kết thúc chiến trường
Bambas vừa cạn
Để xác thù ngổn ngang nằm đó
Theo Nữ Thần về tận đỉnh Troodhos
Ngó xuống đồng loại dưới kia rộn ràng nho nhỏ
Thoáng xa dần trong mắt ngọc giai nhân…
(Athènes-Hilạp-Mai 1989)