Thương
Bản dịch Pháp ngữ
Ngâm đêm Giáng Sinh 85
tại nhà thờ St. Lambert Bruxelles
OMAYRA! OMAYRA!
Thông điệp của bé nói lên nhiều quá
Sáu mươi giờ hấp hối
Đôi chân kẹp dưới bùn sâu
Chôn em tới ngực
Đồng loại của em bất lực
Chẳng cứu được em
Trăm triệu con người tròn mắt ngồi xem
Từ từ bé chết…
OMAYRA! OMAYRA!
Những hàng châu lã chã
Từ hố thẳm tình thương
Khắp năm châu bốn biển
Cuồn cuộn đổ về
Đưa tiễn…
Bé riu ríu ra đi
Bỏ lại quê hương Colombie
Quên miệng Ruiz hằm hè phun lửa
22 ngàn thị dân vây quanh ôm ấp vỗ về
Chung giờ tử biệt
Dắt nhau vào Hủy diệt
Chung mồ
Tập thể
ARMERO!...
OMAYRA! OMAYRA!
Thông điệp của bé nói lên nhiều quá
Bé hỏi buổi học có còn?
Trong ngôi trường gục ngả
Bé hỏi mẹ hỏi cha?
Bé thì thầm: Tình mẹ bao la,
Mẹ, mẹ ôi, thương quá!
OMAYRA! OMAYRA!
Bé nhắm mắt rồi
Đâu có thấy nhân loại lệ rơi lã chã
Xót thương.
Bé đâu có nghe bé đang nói dùm tất cả
Thiên lương
Đúng nghĩa con người:
Con người cho tới chết vẫn nói
“Thương”…
Mùa Giáng Sinh 85
_______________________________________________
Báo đăng:
- Chính phủ Colombie, qua Croix Rouge International
- Club des Colombiens
- Đặc san VN tị nạn Bính Dần
- Pen Club VN
- Vườn thơ Hội Nghị Cali
- Tuyển tập, tr 96, 97.
Affection
Traduction du poème « Thương »
Par Võ Đức Trung
OMAYRA! OMAYRA!
Ton message évoque beaucoup de choses:
Soixante heures d’agonie,
Tes pieds coincés dans la boue profonde
Ton corps enseveli jusqu’à la poitrine et,
Tes semblables sont impuissants pour te sauver.
Des centaines de millions d’hommes assistent, ahuris
Devant ta mort lente.
OMAYRA! OMAYRA!
Des larmes tombant
Du fond de l’affection
De tous les continents
Comme des flots, convergent
Pour te dire adieu…
Tu t’en vas avec regret
Abandonnant ta Colombie
Oubliant Ruiz avec son feu menaçant.
- Les vingt deux mille citadins qui t’entouraient avec amour
partaient ensemble pour l’anéantissement
et mouraient à la même heure
dans la même tombe
collective
ARMERO!
OMAYRA! OMAYRA!
Ton message a une immense signification
Tu demandes si ta classe est encore intacte?
Dans ton école écroulée
Tu demandes où est ta mère? Où est ton père?
Tu murmures:
« Maman, ton amour est immense »
« Maman, oh maman, je t’aime beaucoup ».
OMAYRA! OMAYRA!
Tu as déjà fermé tes yeux
Tu ne peux plus voir tomber les larmes de l’humanité
Qui te pleure avec regret
Petite enfant,
Tu ne peux savoir que tu as parlé au nom de tous,
De la Conscience,
De l’Homme dans son intégralité:
L’homme, jusqu’à sa mort, continue à parler de l’Affection.
Noël 1985