PÉRI...


Đọc lén thơ anh trên bờ suối
Dầu anh ray rức, nhớ thương, buồn tủi
Em vẫn ghen
Với Péri mắt xanh màu thiên thanh
Mà vòm trời nơi đây cũng có
Nhưng không tóc vàng
Không cafétéria
Không nghệ sĩ da đen già với bài blue thiết tha buồn thảm.

Quê hương anh giờ đây núi sông ảm đạm
Nghiêng nghiêng đau xót triệu hình hài
Bạn bè anh rừng xanh chôn hờn mãi mãi
Tiên Lãnh, Cheo Reo, Bù Đốp...
Cha mẹ anh còng lưng vẫn chỉ sắn khoai
Còn em anh?
Dép râu đầu súng giặc
Máu đổ hay chưa
Sống hay chết Swayriêng, Konpongthom, Mimốt
Tranh đồn đắp lũy cho Duẫn Đồng Chinh
Tưới máu đốt xương buộc tôn vinh giai cấp mới
Chú bác anh đôi tay mang còng số 8
Made in U.S.A.
Sâu sâu về hướng La Ngà
Máu phun đỏ lá rừng già cao nguyên.

Mà sao anh cứ gợi màu xanh?
Cứ Péri
Cứ mắt màu thiên thanh
Cứ bầu trời Berkeley lộng gió
Cứ tà tà cafétéria mà nhớ mà than
Em biết tim anh lớn lần từ ngày di tản
Em biết hồn anh xa nửa quả địa cầu
Mà đâu đây lảng vảng đường Tự Do, Sài Gòn bến cảng anh trốn em...

Anh đi rồi,
Em khóc ngất, mộng mị hàng đêm
Em vẫn chờ... nay mai anh trở lại!
Tội nghiệp anh
Trời California có nắng vàng
Có biển lục
Có khí quyển thiên thanh và màu xanh mắt Peri
Mà sao anh cô độc?
Phải chăng anh thiếu quê hương
Thiếu cơn gió Nam Lào vượt Trường Sơn thổi về Bảo Lộc
Có cafétéria
Chìm đáy cốc màu nâu đậm đặc
Vẫn nhớ không nguôi ly nước mía ngọt ngào
Péri…
Anh có Péri
Sao vẫn thương chi người em gái buổi chia ly?

Theo chân anh rồi
Mini-Rex, Brodard,
Tà áo dài,
Mái tóc thề chảy mướt đôi vai
Sách vở tung tăng gặp nhau ngày hai buổi…
Bốn năm trời
Thui thủi
Nông trường Lê Minh Xuân hun hút
Chân tay đen đủi
Bết bùn tanh, cỏ gai cào sướt
Nắng chang chang nước mắt lẫn nước phèn
Nịt vú đong đưa
Bềnh bồng tóc chua mùi sương gió...
Vậy mà chiều nay
Bên kia đại dương đâu đó
Tà tà cafétéria
Với cô bạn nhỏ tóc vàng như nắng Florida
Và mắt em xanh như màu khí quyển thiên thanh
Và nhấm từ từ từng note saxo, từng bản jazz nức nở...
Vạn lý sầu chôn trong đó phải không anh,
Trong khi triệu bạn bè đang ngộp thở
Ngã gục lần trên núi thẳm rừng xanh?

Hãy nghe em:  đập vỡ ly
Bye bye Péri cô bạn Mỹ
Bảo anh da đen nghệ sĩ ngừng chơi những bài blue ủy mị
Tấu dùm đi khúc nhạc quân hành!
Và em biết
Anh sẽ vươn vai vùng dậy
Nghiến răng giằng lấy súng gươm
Tràn về núi cha sông mẹ
Chặt gông cùm cho Dân tộc hồi sinh...
Gặp lại nhau, hóa giải mối hận tình
Của những lứa đôi thời loạn.

Còn em, xin hứa với anh
Dẫu đời tàn nửa đoạn trên vũng lầy sình của nông trường ứa máu
Bây giờ,
Mai sau.., mãi mãi
Cám ơn anh
Và cám ơn Péri, người bạn nhỏ mắt xanh.


Thương gửi đến các con, cháu của tôi hiện đang xiêu lạc trên khắp vùng đất Tự Do.

Trại tị nạn Tanjung Pinang
Thu 79
Mục Lục