Rời những vòng tay
Mai này tôi đi xa
Để hẳn rồi ra không về nữa
Từ tạ trần gian mưa rào nắng lửa
Nặng trĩu thương yêu
Trong những vòng tay chân trời, song cửa
- Những vòng tay trước sau, hôm bữa -
Tưởng như ôm nghẹt thở cũng chưa vừa
Mà thôi... bạn thiết của tôi ơi
Ân oán buồn vui một thoáng trên đời
Danh lợi trần ai mắc chi thiên cổ lụy
Vòng tay thương nhẹ gỡ thảnh thơi rồi
Nếu phải nợ nần còn lỡ thiếu
Hẹn kiếp sau lời vốn gộp thành đôi.
Hồi còi cõi âm dường đã hụ
Chỗ còn đủ, mình viễn du với nhé
Chuỗi Hôn thơm vĩnh biệt gởi bạn bè
Hôn Ân-tình chưa trao nơi ngã rẽ
Đợi tìm nhau trên canh sớm đèn khuya
Để chung chia nỗi thân đơn bóng lẻ
Khi người đi kẻ ở thoắt chia lìa
... Và tôi đã đến
Đang ở trên kia - thượng tầng khí quyển -
Đoàn tụ với tiền nhân
Nhưng quả tim tôi
Tôi để lại dương trần
Quấn quít và rất gần
Quanh quẩn cạnh người thân
Có chăng chỉ làn mây trắng
Thấy hay không niềm đau chưa lắng
Ngừng lang thang, dừng lại thoáng bâng khuâng
Rồi bay đi
Mà không biết đi đâu
Cũng chẳng nói xa gần
Nhìn mây tôi chỉ muốn xin theo
Tập tành làm chân phù vân lãng tử
Bay vòng quanh nhìn xuống cõi trần
Những buổi tốt trời
Lang thang tìm
Tôi lại thấy cố nhân… (*)
Vương quốc Bỉ, mùa thu 2008
(Viết sẵn để lại cho ngày ra đi)
(*) Cố nhân của PH là những người ruột rà, tình nghĩa, tâm giao… từng hạnh ngộ trên đời.