Sơn-Điền Tiểu-Ngọc
Đêm tối qua
Lặng phong ba
Tôi ra nhìn đáy nước
Ánh trăng vàng tha thướt
Gọi tim đau
Chỉ cho nhau:
Coi kìa chân trời sáng
Ngự trên mây
NGỌC-HOÀNG ôm hai cháu
Tiểu Ngọc Sơn Điền
Nhè nhẹ vuốt râu ông
Ba nụ cười âu yếm...
Vừa chợt thấy
Tim già tôi nức nở
Vói trèo theo van lạy
xin được bay
Trốn trần gian
Triệu triệu người loay hoay
trong biển máu...
Chúng cứa cổ nhau
Thê thảm quá
Chúng nhe răng
Lòi ra hang hố đỏ lòm...
Tôi lom khom
Đợi nước mắt đầy...
Lại khóc...
Vương Quốc Bỉ 28.05.2018