Sông Yên*
Đó
Con sông như mộng hiền hòa
Luồn dưới nách núi cha
Trườn bên sườn đồi mẹ
Nắng sớm mưa chiều lặng lẽ
Tình khoai ngô mít sắn đậm đà
Em!
Có bao giờ em ngờ đổi đời nghiệt ngã
Khuấy giòng nước nhỏ sông Yên
Chủ nghĩa ngu si chia cắt đôi miền
Kẻ ở bên ni
Nhớ thương em bờ bên nớ
Một chiều dang dở ra đi
Bỏ sông mơ khúc bồi khúc lở
Bụi đường xa vây khổn tuổi đương thì…
Đây
Con suối đổ đầu nguồn
Xông xáo tuôn qua ghềnh thác
Thả xuôi chân làng mạc cuối đèo xa
Mang cho tri kỷ chút quà
Hương rừng gió núi
Mộng sông hồ lồng lộng buổi hoa niên
Anh!
Có bao giờ anh buồn một bọn cuồng điên
Lấp nguồn sông chận giòng suối đổ
Gây điêu linh đói khổ triền miên
Phá sản rêm mình bao thế hệ
Đau nầy, đau biết bao nhiêu mà kể
Sống lê thê chót vót ngọn sầu đông
Ngóng trông sao mạch thấm ruộng đồng
Cho đôi bờ cây xanh trái mọng
Thế nhưng… em!
Em có thấy không?
Giòng sông Yên mà đâu có được yên
Suối dầu nhỏ xích xiềng nào trói được
Tự thuở nào sông vốn liền với nước
Dắt nhau về biển rộng mênh mông
Biển thương yêu tác hợp tình nồng
Nhập hải lưu theo giòng trôi trôi mãi
Đợi đến một ngày
Bốc thành mây trở lại núi rừng xưa
Em đó anh đây
Sông Yên suối đổ sẽ tràn đầy…
(24.9.90)
*Con sông đào từ Ái nghĩa Đại Lộc đổ xuống Cầu Đỏ Hòa vang.