Thơ như đò cập bến
Trăng ngà ngọc
Em kéo tôi theo bằng đuôi mắt
Tay buông xuôi
Tôi hồ hởi dắt em về
Rồi trăng lặng
Tôi ngỡ mình đui mắt
Đêm đen hù
Chơi cút bắt
Thoáng chợt em đâu... biến mất
Chẳng đợi chờ
Em đâu rồi... Thơ hởi,
Em ở đâu?
Hay là tại chúng mình
Lạc vào rừng thơ
Có frontière, có propriétaire
Biểu nhắm mắt lại
Buông tay chèo
Vứt bút...
Nằm queo...?
Bruxelles, nhằm ngày tảo mộ 11.2018