Thương Thương

Ra đi tay dắt tay bồng
Biển Đông dậy sóng sóng lòng còn hơn
Dặm ngàn liễu yếu cô đơn
Đêm đêm  thổn thức từng cơn lệ trào
Bốn năm vừa tỉnh chiêm bao
Tình ta không phụ, mà sao rã rời...

Em đi chẳng kịp trao lời
Anh về, nhớ lại quãng đời đôi ta
Cổng trường quán nước, thơ hoa
Ngàn năm há dễ có ta không chàng.

Quê xưa chuyện cũ mơ màng,
Duyên xưa tiền định, đá vàng là đây
Trăng khuya về, sáng non Tây
Sương khuya thấm ướt ngàn cây lạnh lùng...

Con ơi, say ngủ trong mùng,
Con đâu biết mẹ vô cùng nhớ thương
Bốn năm gởi thịt trao xương,
Làm sao mà dứt nửa đường được đây
Rầu rầu chiếc lá bay bay
Giờ nầy chàng hỡi đắng cay không chàng…

(Trại tị nạn 1979)


________________________________________________
Báo đăng:
                - Rạng đông thi tập Hồng Diệp thị xã (Tokyo)
                - Nhiều tạp chí, bản tin của người Việt tị nạn ở khắp nơi ngoài nước: 1980, 81, 82


Mục Lục