Vòng tay
Hết hè rồi, đó bé
Bad Schönborn góc trời riêng lẻ
Giờ đây thui thủi mình em…
Đường quanh co lòng vòng xóm nhỏ
Làng cây xanh mái đỏ hiền hòa
Thoang thoảng ngây ngây mùi hương rạ
Rịt ràng quấn chặt lộ số 3
Mơ mận chín sà không ai buồn hái
Chợ Familla
Giữa người đi kẻ lại
Vừa mới trưa qua
Em còn ra rả nói cười…
Cũng mới chiều qua
Nằm trên đồi cao
Tay trong tay ngỡ mình còn buổi trẻ
Chọc ghẹo anh chàng mây trắng lang thang
Em hỏi: - đi tìm ai
Mà trông ngẩn ngơ phờ phạc, đến ngỡ ngàng?
Lại mới hôm nào
Ngả mình bên gốc táo
Thấy chim chuyền chiêm chiếp lào xào
Em ra dấu lặng thinh
Để nghe đám nầy lăng xăng quấn quít tự tình
Và em nheo mắt theo rình
Để xem tụi nầy âu yếm ra sao…
Có những hoàng hôn
Tung tăng ven hồ đi dạo
Bước lao xao đá sóng em đùa
Cát mịn chân trần
Da nguyệt bạch ngâm trong nước màu ngọc thạch
Liễu đang mùa cũng rũ lá chịu thua
Em nói hạnh phúc em đang mơ
Là ủ lấy nhau trong thung lũng sương mờ
Giăng giăng bàng bạc
Để tô lại núi rừng màu trắng thanh tân
Danh lợi bon chen, đổi đời rách nát
Cùng nổi nhọc nhằn tàn phá giai nhân
Giờ đã qua rồi cơn lận đận
Dư vị cuộc tình như giòng (*) suối lênh đênh
Theo người yêu tận cuối bãi chân ghềnh…
Và em thấy rồi, đó bé
Ngắn ngủi vụ hè
Cho dẫu hết
Nhưng ân tình đoạn kết vẫn còn đây
Với nhớ thương quay quắt tràn đầy
Như sông nhớ nước
Như núi thương rừng
Như mây không ngừng thơ thẩn kiếm trời xanh…
(8.1990, viết trên đường trở lại Bruxelles)
(*) Nhà văn Nhất Linh: Giòng sông Thanh Thủy
Nhà Thơ Tú mở: Giòng nước ngược