Vượt biển













Khuya hôm sau
Chiếc tàu cá nhỏ
Chở chúng tôi xuôi dòng sông Hậu
Để lại sau lưng Cần Thơ, Bãi Sào, Mỏ Ó
Ngàn cây xanh ven bờ nước đỏ
Với rải rác thôn làng hiền lương đây đó
Chia tay nầy, ôi đứt ruột...  quê hương!

Thương biết mấy mảnh đất lành tôi sinh trưởng
Bên đại dương xanh ngát
Bãi cát cồn dâu
Ngôi nhà nhỏ nép mình sâu ngõ hẹp
Đong đưa hoa giấy nở đẹp đôi màu
Tình láng giềng sớm tối có nhau
Người vợ trẻ chờ chồng phiên nghỉ phép
Tháng năm buông, lửa thép níu chân chàng
Để quê còn, nàng chấp nhận phận long đong.
Nhưng, phút sa cơ
Chiến sĩ thành thân trâu ngựa
Không tàn đời cũng nửa kiếp lưu vong.








Mục Lục




Đau biết mấy khắp núi cao rừng thẳm
Nay tội đồ là chiến sĩ miền Nam
Da bọc xương mắt lõm sọ dừa
Lê lết đền nợ ba mươi năm chống đỡ
Giữ quê hương thoát tay quỷ đỏ
Thất bại nầy, thân xác bỏ, cửa nhà tan.
Đất Mẹ giận run ôm đón chút thân tàn
Từng đứa trong đàn con của mẹ!

Tay không súng chờ tới phiên trả nợ
Chết một lần.  Sống dở sống làm chi?
Quê hương thương, buông thả tôi đi
Đun uất hận cho sục sôi ngàn độ
Nghiến răng lay cho đến kỳ sụp đổ
Lũ bạo tàn đang hút máu nhân dân
Sách Mác Lê giẫm nát dưới gót chân
Quăng trả lại cho côn đồ man rợ.
Từ đó giòng Bách Việt sẽ đời đời ghi nhớ
Dại khờ nào để lỡ mất quê hương
Mà đắng cay tê lưỡi bao năm trường...

Nước mắt cay hay là khói sóng?
Hải phận đây rồi
Hun hút nẻo trùng dương...!

Tháng 12-1979 (Vương-Quốc Bỉ)






________________________________________________
Báo đăng:
                 - Vượt sóng 2.88
                 - Viên Giác 29.2.88
                 - VH Nghệ thuật 1.3.93
                 - VN revue
                 - Hồng Diệp thị xã. v.v.