Xanh màu mắt
Tôi tới đây rồi
Một trời sương lạnh
Phủ giòng sông Meuse lờ lững xanh xanh
Như ủ người yêu, thương từ buổi nhỏ
Và mắt em màu ngọc thạch
Tóc tơ vàng bay bay óng ánh
Cạnh lâu đài thành quách kiêu sa
Má ửng hồng nhìn chi tôi tha thiết
Phải không em, thoáng gặp anh đã biết
Người lưu vong
Vẫn thả hồn nhớ tiếc
Một quê hương
Giờ đây lận đận bên kia trời…
Phải. Buồn như vậy đó em ôi
Em, có bao giờ em biết được
Quê hương anh một nước Việt-nam
Mấy ngàn năm văn hiến
60 triệu người, nội chiến 30 năm
Chống Cộng sản ngoại lai bạo ngược
Xâm nhập cùng vũ khí Tàu Nga
Để rồi hai mươi lăm triệu miền Nam
Chừ đây mất nước tan nhà
Mang cội nguồn giống dòng bất khuất
Liều mạng mình cho biển cả ra đi
Phân nửa, lòng đại dương đời đời an nghỉ
Kẻ sống còn ôm mãi hận sanh ly
Ô kìa, người em gái Bỉ
Công viên d’Avroy nở muộn đoá hoa quỳ.
(Liège, Đông 80)
________________________________________________
Báo đăng:
- Việt Tiến 11.3.80
- Diên Hồng 30.10.83
- Lạc Hồng 12.93
- Lạc Hồng (CA) số xuân 1.94