Ngày nào đây
Ngày nào đây em sẽ thấy
Mình lại gặp nhau
Phùng ngộ một nơi nào bất chợt
Hương gió ngạt ngào mây trắng bay
Bốn khóe mắt lại dìm nhau trong đáy
Bốn bàn tay lại nắm chặt trong tay
Con hẻm cũ đồng hành chờ mở lối
Hai bụm cười rạng rỡ nở đôi môi
Thời gian chảy cứ nhanh như nước cuốn
Thừa tối trời đôi chim nhỏ chơi ngang
Dấu thật kỹ chuyện chúng mình trong cuộn
Ân tình trôi lôi theo tất đá vàng
Mình tản bộ trong hoa viên xanh xám
Sỏi ân cần sưởi ấm bốn bàn chân
Chờ lắng đọng những ngổn ngang tâm cảm
Quên không gian từng ảm đạm một lần
Ở đó có sẵn rồi khung dạ vũ
Dưới trời đêm sương phụ với mây mù
À ẳm ru hơi xưa thương ngày cũ
Hâm hấp hầm nhiệt độ đủ mềm tim
Vẫn anh chàng nghệ sĩ mù tấu nhạc
Rập phong cầm thúc thoát khúc man khai
Làm nhức nhối bao con tim giây lát
Cuốn lôi mình khao khát thuở một hai
Xúi dục anh dang tay mời em nhảy
Ôm lưng em theo nhấn láy ngọt ngào
Ngoài chúng mình chung quanh đều hư ảo
Xa thị thành rời thế thái lao đao
Em còn nhớ? Những bước chân tuyệt hảo
Mắt trong mơ phó mặc chuyện trên đời
Cầm tay dắt chào đêm trời huyền ảo
Vào nghìn năm tận thế giấc chiêm bao
Em ơi, đó là... là như vậy
Ngày nào đây
Em sẽ thấy
Mình lại gặp nhau
Phùng ngộ một nơi nào bất chợt
Gió ngọt hương ngào mây trắng bay...
Vương quốc Bỉ, Juillet 2014
Cảm đề “Un jour tu verras”
của Marcel Mouloudfi